Chỉ Một Chén Cơm Chan Mắm, Cả Tuổi Thơ Ừa Về

Có những ngày, giữa phố xá đông đúc, bỗng thèm đến cháy lòng… một chén cơm trắng chan mắm. Không cao lương mỹ vị, không cần rau thịt cầu kỳ. Chỉ là chút mắm ruốc hay giọt nước mắm nhỉ thơm nồng, mà đủ khiến lòng xuyến xao.

Tôi gọi đó là "món ăn ký ức".




Cơm chan mắm – đặc sản của những ngày nghèo mà ấm

Tuổi thơ tôi lớn lên giữa vùng quê đầy nắng gió, nơi mỗi buổi trưa hè râm ran tiếng ve, mẹ ngồi bên bếp lửa lách tách, tay đảo đều nồi cơm mới. Bữa cơm nhà nghèo lắm khi chẳng có gì ngoài dĩa rau luộc và chén mắm đặt giữa mâm. Mắm khi thì mắm ruốc dầm ớt, lúc là nước mắm cá cơm pha tỏi đường, vài lát chanh mỏng. Vậy mà ai cũng ăn ngon lành.

Cơm trắng thơm dẻo, mắm mặn mòi vị biển, thêm vài cọng rau vườn – ấy là hạnh phúc giản đơn. Những thứ mộc mạc ấy nuôi tôi lớn lên, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nó không chỉ là thức ăn, mà là tình yêu của mẹ, là mồ hôi cha, là cả một miền ký ức.


Mắm – linh hồn trong bếp của người Việt

Ở quê tôi, nhà nào cũng có hũ mắm. Có khi là mắm ruốc sánh tím, có khi là nước mắm trong veo sóng sánh ánh vàng. Người quê không ngại mùi mắm, vì đó là hương đời, là hương quê. Mắm hiện diện trong mọi bữa ăn, từ chén nước mắm chấm rau luộc, đến món kho quẹt ăn kèm cơm cháy giòn tan.

Và trong những ngày xa quê, chỉ cần mở hũ mắm, ký ức lại ùa về như thác lũ. Mùi mắm không còn là mùi nồng nàn nữa, mà là mùi của mẹ, của tuổi thơ, của mái nhà xưa rêu phong mát rượi.


Hương Trung – gìn giữ giọt mắm quê cho người xa xứ

Giữa nhịp sống hiện đại, tìm được một hũ mắm mang đúng hương vị truyền thống không dễ. Nhưng tôi may mắn khi biết đến Hương Trung – nơi giữ trọn tinh thần "mắm quê", trọn hương – trọn vị – trọn tình.

Mắm của Hương Trung là sự kết tinh của nắng, gió và biển, được ủ từ cá cơm tươi, muối sạch và thời gian – như cách ông bà ta vẫn làm từ thuở xưa. Hễ mở hũ mắm ra, tôi lại thấy quê nhà gần thêm một chút.

🛒 Mua ngay tại Shopee Hương Trung

🌐 Khám phá thêm tại Website Hương Trung

📘 Theo dõi trên Facebook: Nước Mắm Hương Trung


Lời kết: Giữ gìn ký ức bằng những điều giản dị

Không phải ai cũng lớn lên với mắm. Nhưng với nhiều người Việt, mắm là một phần máu thịt. Là vị đậm đà của đất mẹ, là lời ru của bà, là tiếng quát của mẹ bên mâm cơm nguội…

Chỉ một chén cơm chan mắm, mà cả một trời ký ức sống dậy. Và đôi khi, điều ta cần nhất để vượt qua những mỏi mệt nơi phố thị, chỉ là… một bữa cơm quê giản dị như thế.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này